Và niềm tin ấy chắc chắn sẽ lan tỏa, nhân rộng theo những thế hệ đảng viên tiếp nối.
Không kỳ vọng được nghe những câu chuyện với chi tiết chính xác từ những lão đảng viên đã ngoài 90 năm tuổi đời, hơn 70 năm tuổi Đảng, tìm gặp các cụ lần này, tôi chỉ mang theo một câu hỏi: "Điều gì khiến những lão đảng viên này sắt son, kiên trung với Đảng đến thế?".
Xem thêm:bảo hành tủ lạnh hitachi việt nam, sua tu lanh hitachi tai ha noi , bảo hành tủ lạnh samsung
Hiệu quả kinh tế thấp cùng với sự buông lỏng của cơ quan quản lý
Suốt các cuộc gặp gỡ, hình ảnh những lão đảng viên hiên ngang như những "cây đại thụ" sừng sững đang thầm lặng vươn cành, tỏa bóng mát cứ trở đi, trở lại trong tôi. Những "cây đại thụ" ấy đều được ươm mầm từ những lớp "hạt giống" đầu tiên của Đảng, đều được tôi luyện trong gian khổ, hy sinh. Với nhiều "cây đại thụ", đó là điều thiêng liêng được ôm giữ trọn cả cuộc đời.
"Tôi vinh dự được sống 2 cuộc đời. Một cuộc đời 95 tuổi tôi dành cho gia đình và một cuộc đời hơn 70 năm vinh quang được đứng trong hàng ngũ của Đảng."
"Tôi vinh dự được sống 2 cuộc đời. Một cuộc đời 95 tuổi tôi dành cho gia đình và một cuộc đời hơn 70 năm vinh quang được đứng trong hàng ngũ của Đảng" - lời tâm sự của lão đảng viên Chu Thị Nguyệt Lan ở phường Ái Quốc (TP Hải Dương) nghe như có lửa. Và ngọn lửa nhiệt thành ấy dường như chưa ngừng cháy trong tâm khảm của cụ bởi điều lạ kỳ là tất cả những điều thiêng liêng, sâu sắc với tổ chức đảng cụ đều nhớ rõ mồn một.
95 tuổi mà cụ Lan còn nhớ như in ngày 5.11.1946, trong không khí trang nghiêm tại hang đá Còn Quyền ở huyện vùng núi Cao Lộc (Lạng Sơn) cụ được vinh dự kết nạp vào Đảng khi mới 23 tuổi. Khi đó cụ tham gia công tác phụ nữ ở xã. Đứng trong hàng ngũ của Đảng, được tiếp thêm sức mạnh, chặng đường tham gia cách mạng của cụ đầy gian khổ, hiểm nguy, có lúc "nghìn cân treo sợi tóc" nhưng chưa phút nào cụ nao núng. Cụ bảo: "Nếu được phép chọn lại, tôi vẫn đi con đường đã chọn, mặc dù con đường đó đầy vất vả, hy sinh". Có lần trên đường đi công tác, cụ Lan địu con trên lưng, khi đang lội ra giữa dòng suối thì máy bay địch quần thảo trên đầu. Trong tay cụ lúc đó chỉ có chiếc ô nhỏ màu xanh và đứa con đang nép sau lưng. Không còn cách nào khác, cụ nhè nhẹ nựng con nằm im, rồi che sát chiếc ô xuống đầu, đứng bất động giữa dòng suối. Một lúc sau, khi không phát hiện có động tĩnh gì, máy bay địch mới bỏ đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét